依 yī 韵 yùn 和 hé - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
斸 zhǔ 破 pò 烟 yān 丛 cóng 带 dài 笋 sǔn 移 yí , , 映 yìng 轩 xuān 临 lín 槛 kǎn 特 tè 为 wèi 宜 yí 。 。
龙 lóng 孙 sūn 已 yǐ 见 jiàn 多 duō 奇 qí 节 jié , , 凤 fèng 实 shí 新 xīn 生 shēng 入 rù 翠 cuì 枝 zhī 。 。
不 bù 向 xiàng 阮 ruǎn 家 jiā 林 lín 下 xià 集 jí , , 还 hái 思 sī 渭 wèi 北 běi 水 shuǐ 边 biān 窥 kuī 。 。
一 yī 花 huā 一 yī 草 cǎo 公 gōng 休 xiū 咏 yǒng , , 惯 guàn 作 zuò 兰 lán 台 tái 侍 shì 从 cóng 诗 shī 。 。
依韵和。宋代。梅尧臣。斸破烟丛带笋移,映轩临槛特为宜。 龙孙已见多奇节,凤实新生入翠枝。 不向阮家林下集,还思渭北水边窥。 一花一草公休咏,惯作兰台侍从诗。