依 yī 韵 yùn 和 hé 丁 dīng 学 xué 士 shì 陪 péi 诸 zhū 公 gōng 城 chéng 东 dōng 饮 yǐn - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
黄 huáng 花 huā 秋 qiū 草 cǎo 满 mǎn 荒 huāng 台 tái , , 联 lián 马 mǎ 鸣 míng 珂 kē 未 wèi 欲 yù 回 huí 。 。
上 shàng 苑 yuàn 自 zì 将 jiāng 驰 chí 道 dào 隔 gé , , 高 gāo 林 lín 空 kōng 望 wàng 白 bái 云 yún 开 kāi 。 。
荐 jiàn 肴 yáo 已 yǐ 去 qù 纱 shā 笼 lóng 幂 mì , , 赐 cì 酝 yùn 新 xīn 从 cóng 蚁 yǐ 瓮 wèng 来 lái 。 。
天 tiān 气 qì 正 zhèng 清 qīng 风 fēng 景 jǐng 好 hǎo , , 重 zhòng 门 mén 虽 suī 禁 jìn 不 bù 辞 cí 杯 bēi 。 。
依韵和丁学士陪诸公城东饮。宋代。梅尧臣。黄花秋草满荒台,联马鸣珂未欲回。 上苑自将驰道隔,高林空望白云开。 荐肴已去纱笼幂,赐酝新从蚁瓮来。 天气正清风景好,重门虽禁不辞杯。