孟 mèng 夏 xià 二 èr 日 rì 通 tōng 判 pàn 太 tài 博 bó 惠 huì 庭 tíng 花 huā 二 èr 十 shí 枝 zhī 云 yún 是 shì 手 shǒu 植 zhí 因 yīn 以 yǐ 为 wéi 答 dá - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
前 qián 日 rì 已 yǐ 春 chūn 尽 jǐn , , 夏 xià 卉 huì 抽 chōu 嫩 nèn 青 qīng 。 。
唯 wéi 君 jūn 所 suǒ 植 zhí 花 huā , , 馀 yú 红 hóng 犹 yóu 满 mǎn 庭 tíng 。 。
常 cháng 惜 xī 畏 wèi 景 jǐng 逼 bī , , 赠 zèng 未 wèi 及 jí 飘 piāo 零 líng 。 。
欲 yù 插 chā 为 wèi 之 zhī 醉 zuì , , 但 dàn 惭 cán 发 fā 星 xīng 星 xīng 。 。
孟夏二日通判太博惠庭花二十枝云是手植因以为答。宋代。梅尧臣。前日已春尽,夏卉抽嫩青。 唯君所植花,馀红犹满庭。 常惜畏景逼,赠未及飘零。 欲插为之醉,但惭发星星。