汴 biàn 堤 dī 莺 yīng - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
古 gǔ 堤 dī 多 duō 长 zhǎng 榆 yú , , 落 luò 荚 jiá 鹅 é 眼 yǎn 小 xiǎo 。 。
其 qí 下 xià 迅 xùn 黄 huáng 流 liú , , 其 qí 上 shàng 鸣 míng 黄 huáng 鸟 niǎo 。 。
安 ān 知 zhī 舟 zhōu 中 zhōng 人 rén , , 黑 hēi 鬓 bìn 日 rì 已 yǐ 少 shǎo 。 。
千 qiān 里 lǐ 归 guī 大 dà 梁 liáng , , 玉 yù 笙 shēng 闻 wén 䆗 yǎo 窕 tiǎo 。 。
终 zhōng 朝 cháo 不 bù 成 chéng 曲 qū , , 幽 yōu 响 xiǎng 在 zài 林 lín 表 biǎo 。 。
莫 mò 羡 xiàn 沙 shā 路 lù 行 xíng , , 金 jīn 鞭 biān 驰 chí 袅 niǎo 袅 niǎo 。 。
汴堤莺。宋代。梅尧臣。古堤多长榆,落荚鹅眼小。 其下迅黄流,其上鸣黄鸟。 安知舟中人,黑鬓日已少。 千里归大梁,玉笙闻䆗窕。 终朝不成曲,幽响在林表。 莫羡沙路行,金鞭驰袅袅。