廨 xiè 后 hòu 木 mù 芙 fú 蓉 róng - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
托 tuō 根 gēn 地 dì 虽 suī 卑 bēi , , 凌 líng 霜 shuāng 花 huā 亦 yì 茂 mào 。 。
物 wù 禀 bǐng 固 gù 不 bù 迁 qiān , , 人 rén 情 qíng 自 zì 为 wèi 陋 lòu 。 。
幸 xìng 与 yǔ 时 shí 菊 jú 开 kāi , , 谁 shuí 嗟 jiē 发 fā 孤 gū 秀 xiù 。 。
楚 chǔ 人 rén 搴 qiān 木 mù 末 mò , , 已 yǐ 见 jiàn 离 lí 骚 sāo 就 jiù 。 。
廨后木芙蓉。宋代。梅尧臣。托根地虽卑,凌霜花亦茂。 物禀固不迁,人情自为陋。 幸与时菊开,谁嗟发孤秀。 楚人搴木末,已见离骚就。