用 yòng 韵 yùn 简 jiǎn 天 tiān 童 tóng 应 yīng 庵 ān - - 张 zhāng 孝 xiào 祥 xiáng
敬 jìng 亭 tíng 松 sōng 竹 zhú 古 gǔ 丛 cóng 林 lín , , 二 èr 老 lǎo 风 fēng 流 liú 旧 jiù 赏 shǎng 音 yīn 。 。
楼 lóu 阁 gé 长 zhǎng 开 kāi 太 tài 平 píng 象 xiàng , , 钟 zhōng 鱼 yú 能 néng 洗 xǐ 祖 zǔ 师 shī 心 xīn 。 。
别 bié 来 lái 黄 huáng 鹄 gǔ 还 hái 千 qiān 里 lǐ , , 盟 méng 在 zài 白 bái 鸥 ōu 当 dāng 再 zài 寻 xún 。 。
却 què 忆 yì 西 xī 堂 táng 大 dà 言 yán 客 kè , , 只 zhǐ 今 jīn 高 gāo 坐 zuò 海 hǎi 云 yún 深 shēn 。 。
用韵简天童应庵。宋代。张孝祥。敬亭松竹古丛林,二老风流旧赏音。 楼阁长开太平象,钟鱼能洗祖师心。 别来黄鹄还千里,盟在白鸥当再寻。 却忆西堂大言客,只今高坐海云深。