秋 qiū 兴 xìng 有 yǒu 感 gǎn - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
客 kè 游 yóu 江 jiāng 海 hǎi 上 shàng , , 几 jǐ 度 dù 见 jiàn 秋 qiū 风 fēng 。 。
远 yuǎn 浦 pǔ 芦 lú 花 huā 白 bái , , 疏 shū 林 lín 秋 qiū 实 shí 红 hóng 。 。
人 rén 情 qíng 朝 zhāo 暮 mù 变 biàn , , 景 jǐng 物 wù 古 gǔ 今 jīn 同 tóng 。 。
老 lǎo 眼 yǎn 犹 yóu 明 míng 在 zài , , 从 cóng 教 jiào 两 liǎng 耳 ěr 聋 lóng 。 。
秋兴有感。宋代。戴复古。客游江海上,几度见秋风。 远浦芦花白,疏林秋实红。 人情朝暮变,景物古今同。 老眼犹明在,从教两耳聋。