灵 líng 洲 zhōu 梅 méi 花 huā - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
穿 chuān 林 lín 傍 bàng 水 shuǐ 几 jǐ 平 píng 章 zhāng , , 合 hé 有 yǒu 春 chūn 风 fēng 到 dào 草 cǎo 堂 táng 。 。
自 zì 入 rù 冬 dōng 来 lái 多 duō 是 shì 暖 nuǎn , , 无 wú 寻 xún 花 huā 处 chù 却 què 闻 wén 香 xiāng 。 。
枝 zhī 南 nán 枝 zhī 北 běi 一 yī 轮 lún 月 yuè , , 山 shān 后 hòu 山 shān 前 qián 两 liǎng 履 lǚ 霜 shuāng 。 。
直 zhí 看 kàn 过 guò 年 nián 开 kāi 未 wèi 了 liǎo , , 醉 zuì 吟 yín 且 qiě 放 fàng 老 lǎo 夫 fū 狂 kuáng 。 。
灵洲梅花。宋代。戴复古。穿林傍水几平章,合有春风到草堂。 自入冬来多是暖,无寻花处却闻香。 枝南枝北一轮月,山后山前两履霜。 直看过年开未了,醉吟且放老夫狂。