寄 jì 青 qīng 城 chéng 山 shān 颢 hào 禅 chán 师 shī - - 崔 cuī 涂 tú
怀 huái 师 shī 不 bù 可 kě 攀 pān , , 师 shī 往 wǎng 杳 yǎo 冥 míng 间 jiān 。 。
林 lín 下 xià 谁 shuí 闻 wén 法 fǎ , , 尘 chén 中 zhōng 只 zhī 见 jiàn 山 shān 。 。
终 zhōng 年 nián 人 rén 不 bú 到 dào , , 尽 jǐn 日 rì 鸟 niǎo 空 kōng 还 hái 。 。
曾 céng 听 tīng 无 wú 生 shēng 说 shuō , , 应 yīng 怜 lián 独 dú 未 wèi 还 hái 。 。
寄青城山颢禅师。唐代。崔涂。怀师不可攀,师往杳冥间。 林下谁闻法,尘中只见山。 终年人不到,尽日鸟空还。 曾听无生说,应怜独未还。