耳 ěr 鸣 míng - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
风 fēng 号 hào 高 gāo 木 mù 水 shuǐ 翻 fān 洪 hóng , , 历 lì 历 lì 音 yīn 闻 wén 不 bú 是 shì 聋 lóng 。 。
一 yī 任 rèn 大 dà 千 qiān 都 dōu 震 zhèn 吼 hǒu , , 便 biàn 从 cóng 卷 juàn 叶 yè 证 zhèng 圆 yuán 通 tōng 。 。
耳鸣。宋代。范成大。风号高木水翻洪,历历音闻不是聋。 一任大千都震吼,便从卷叶证圆通。