上 shàng 亭 tíng 驿 yì - - 罗 luó 隐 yǐn
细 xì 雨 yǔ 霏 fēi 微 wēi 宿 sù 上 shàng 亭 tíng , , 雨 yǔ 中 zhōng 因 yīn 感 gǎn 雨 yǔ 淋 lín 铃 líng 。 。
贵 guì 为 wèi 天 tiān 子 zǐ 犹 yóu 魂 hún 断 duàn , , 穷 qióng 著 zhe 荷 hé 衣 yī 好 hǎo 涕 tì 零 líng 。 。
剑 jiàn 水 shuǐ 多 duō 端 duān 何 hé 处 chǔ 去 qù , , 巴 bā 猿 yuán 无 wú 赖 lài 不 bù 堪 kān 听 tīng 。 。
少 shào 年 nián 辛 xīn 苦 kǔ 今 jīn 飘 piāo 荡 dàng , , 空 kōng 愧 kuì 先 xiān 生 shēng 教 jiào 聚 jù 萤 yíng 。 。
上亭驿。唐代。罗隐。细雨霏微宿上亭,雨中因感雨淋铃。 贵为天子犹魂断,穷著荷衣好涕零。 剑水多端何处去,巴猿无赖不堪听。 少年辛苦今飘荡,空愧先生教聚萤。