下 xià 山 shān 过 guò 梅 méi 根 gēn - - 罗 luó 隐 yǐn
岸 àn 叶 yè 经 jīng 秋 qiū 坠 zhuì 晚 wǎn 枝 zhī , , 袅 niǎo 烟 yān 凌 líng 鬓 bìn 促 cù 征 zhēng 期 qī 。 。
家 jiā 从 cóng 泽 zé 国 guó 谁 shuí 能 néng 问 wèn , , 路 lù 在 zài 侯 hóu 门 mén 自 zì 不 bù 知 zhī 。 。
但 dàn 恐 kǒng 老 lǎo 侵 qīn 多 duō 病 bìng 日 rì , , 每 měi 忧 yōu 忙 máng 过 guò 少 shào 年 nián 时 shí 。 。
可 kě 怜 lián 江 jiāng 上 shàng 人 rén 堪 kān 笑 xiào , , 独 dú 倚 yǐ 残 cán 阳 yáng 弄 nòng 钓 diào 丝 sī 。 。
下山过梅根。唐代。罗隐。岸叶经秋坠晚枝,袅烟凌鬓促征期。 家从泽国谁能问,路在侯门自不知。 但恐老侵多病日,每忧忙过少年时。 可怜江上人堪笑,独倚残阳弄钓丝。