浙 zhè 江 jiāng 亭 tíng 和 hé 徐 xú 雪 xuě 江 jiāng - - 汪 wāng 元 yuán 量 liàng
朱 zhū 甍 méng 突 tū 兀 wù 倚 yǐ 云 yún 寒 hán , , 潮 cháo 打 dǎ 孤 gū 城 chéng 寂 jì 寞 mò 还 hái 。 。
荒 huāng 草 cǎo 断 duàn 烟 yān 新 xīn 驿 yì 路 lù , , 夕 xī 阳 yáng 古 gǔ 木 mù 旧 jiù 江 jiāng 山 shān 。 。
英 yīng 雄 xióng 聚 jù 散 sàn 阑 lán 干 gān 外 wài , , 今 jīn 古 gǔ 兴 xīng 亡 wáng 欸 ǎi 乃 nǎi 间 jiān 。 。
一 yī 曲 qǔ 尊 zūn 前 qián 空 kōng 击 jī 剑 jiàn , , 西 xī 风 fēng 白 bái 发 fà 泪 lèi 斑 bān 斑 bān 。 。
浙江亭和徐雪江。元代。汪元量。朱甍突兀倚云寒,潮打孤城寂寞还。 荒草断烟新驿路,夕阳古木旧江山。 英雄聚散阑干外,今古兴亡欸乃间。 一曲尊前空击剑,西风白发泪斑斑。