秋 qiū 寄 jì 张 zhāng 坤 kūn - - 罗 luó 隐 yǐn
庭 tíng 树 shù 已 yǐ 黄 huáng 落 luò , , 闭 bì 门 mén 俱 jù 寂 jì 寥 liáo 。 。
未 wèi 知 zhī 栖 qī 托 tuō 处 chù , , 空 kōng 羡 xiàn 圣 shèng 明 míng 朝 cháo 。 。
酒 jiǔ 醒 xǐng 乡 xiāng 心 xīn 阔 kuò , , 云 yún 晴 qíng 客 kè 思 sī 遥 yáo 。 。
吾 wú 徒 tú 自 zì 多 duō 感 gǎn , , 颜 yán 子 zi 只 zhǐ 箪 dān 瓢 piáo 。 。
秋寄张坤。唐代。罗隐。庭树已黄落,闭门俱寂寥。 未知栖托处,空羡圣明朝。 酒醒乡心阔,云晴客思遥。 吾徒自多感,颜子只箪瓢。