高 gāo 安 ān 道 dào 中 zhōng 有 yǒu 怀 huái 故 gù 人 rén 李 lǐ 彤 tóng - - 吕 lǚ 本 běn 中 zhōng
寒 hán 起 qǐ 溪 xī 边 biān 芦 lú 荻 dí 风 fēng , , 霜 shuāng 林 lín 病 bìng 叶 yè 未 wèi 全 quán 红 hóng 。 。
雁 yàn 随 suí 云 yún 落 luò 斜 xié 阳 yáng 外 wài , , 舟 zhōu 傍 bàng 山 shān 行 xíng 晚 wǎn 照 zhào 中 zhōng 。 。
极 jí 目 mù 闲 xián 愁 chóu 愁 chóu 欲 yù 绝 jué , , 满 mǎn 川 chuān 离 lí 恨 hèn 恨 hèn 无 wú 穷 qióng 。 。
天 tiān 涯 yá 更 gèng 送 sòng 亲 qīn 朋 péng 去 qù , , 尊 zūn 酒 jiǔ 何 hé 时 shí 再 zài 得 dé 同 tóng 。 。
高安道中有怀故人李彤。宋代。吕本中。寒起溪边芦荻风,霜林病叶未全红。 雁随云落斜阳外,舟傍山行晚照中。 极目闲愁愁欲绝,满川离恨恨无穷。 天涯更送亲朋去,尊酒何时再得同。