边 biān 城 chéng 客 kè 思 sī - - 释 shì 斯 sī 植 zhí
客 kè 里 lǐ 厌 yàn 芳 fāng 尘 chén , , 凄 qī 凉 liáng 又 yòu 问 wèn 津 jīn 。 。
向 xiàng 南 nán 人 rén 去 qù 远 yuǎn , , 归 guī 北 běi 马 mǎ 嘶 sī 频 pín 。 。
野 yě 水 shuǐ 荒 huāng 城 chéng 暮 mù , , 孤 gū 舟 zhōu 海 hǎi 树 shù 春 chūn 。 。
故 gù 乡 xiāng 非 fēi 久 jiǔ 别 bié , , 已 yǐ 觉 jué 鬓 bìn 毛 máo 新 xīn 。 。
边城客思。宋代。释斯植。客里厌芳尘,凄凉又问津。 向南人去远,归北马嘶频。 野水荒城暮,孤舟海树春。 故乡非久别,已觉鬓毛新。