清 qīng 明 míng 河 hé 阳 yáng 山 shān 上 shàng 冢 zhǒng 感 gǎn 叹 tàn 而 ér 作 zuò - - 钱 qián 谦 qiān 益 yì
清 qīng 明 míng 山 shān 色 sè 满 mǎn 河 hé 阳 yáng , , 麦 mài 饭 fàn 依 yī 然 rán 祀 sì 享 xiǎng 尝 cháng 。 。
尚 shàng 有 yǒu 馀 yú 生 shēng 上 shàng 丘 qiū 墓 mù , , 能 néng 无 wú 老 lǎo 泪 lèi 洒 sǎ 衣 yī 裳 shang 。 。
村 cūn 童 tóng 放 fàng 学 xué 风 fēng 筝 zhēng 急 jí , , 野 yě 叟 sǒu 迎 yíng 神 shén 社 shè 鼓 gǔ 忙 máng 。 。
莫 mò 忘 wàng 先 xiān 人 rén 遗 yí 畎 quǎn 亩 mǔ , , 太 tài 平 píng 今 jīn 日 rì 在 zài 江 jiāng 乡 xiāng 。 。
清明河阳山上冢感叹而作。清代。钱谦益。清明山色满河阳,麦饭依然祀享尝。 尚有馀生上丘墓,能无老泪洒衣裳。 村童放学风筝急,野叟迎神社鼓忙。 莫忘先人遗畎亩,太平今日在江乡。