蒸 zhēng 红 hóng 亭 tíng - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
桃 táo 源 yuán 果 guǒ 何 hé 处 chǔ , , 溪 xī 流 liú 出 chū 残 cán 红 hóng 。 。
忽 hū 然 rán 见 jiàn 桃 táo 花 huā , , 灼 zhuó 灼 zhuó 摇 yáo 春 chūn 风 fēng 。 。
蒸 zhēng 成 chéng 日 rì 边 biān 霞 xiá , , 高 gāo 吟 yín 思 sī 无 wú 穷 qióng 。 。
蒸红亭。宋代。王之道。桃源果何处,溪流出残红。 忽然见桃花,灼灼摇春风。 蒸成日边霞,高吟思无穷。