和 hé 秦 qín 寿 shòu 之 zhī 春 chūn 晚 wǎn 偶 ǒu 成 chéng 八 bā 绝 jué 其 qí 三 sān - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
花 huā 外 wài 霏 fēi 微 wēi 雨 yǔ 弄 nòng 晴 qíng , , 乱 luàn 红 hóng 狼 láng 藉 jí 过 guò 清 qīng 明 míng 。 。
伤 shāng 春 chūn 正 zhèng 苦 kǔ 无 wú 聊 liáo 甚 shén , , 接 jiē 接 jiē 欣 xīn 闻 wén 噪 zào 鹊 què 声 shēng 。 。
和秦寿之春晚偶成八绝 其三。宋代。王之道。花外霏微雨弄晴,乱红狼藉过清明。 伤春正苦无聊甚,接接欣闻噪鹊声。