次 cì 韵 yùn 道 dào 卿 qīng 闻 wén 新 xīn 莺 yīng - - 周 zhōu 紫 zǐ 芝 zhī
草 cǎo 长 cháng 江 jiāng 南 nán 春 chūn 欲 yù 阑 lán , , 晓 xiǎo 莺 yīng 声 shēng 在 zài 绿 lǜ 阴 yīn 间 jiān 。 。
定 dìng 应 yīng 春 chūn 恨 hèn 知 zhī 公 gōng 子 zǐ , , 故 gù 作 zuò 清 qīng 歌 gē 学 xué 小 xiǎo 蛮 mán 。 。
催 cuī 尽 jǐn 落 luò 花 huā 风 fēng 自 zì 暖 nuǎn , , 唤 huàn 醒 xǐng 愁 chóu 眼 yǎn 日 rì 长 zhǎng 闲 xián 。 。
隔 gé 枝 zhī 时 shí 见 jiàn 黄 huáng 金 jīn 羽 yǔ , , 始 shǐ 信 xìn 庭 tíng 柯 kē 会 huì 解 jiě 颜 yán 。 。
次韵道卿闻新莺。宋代。周紫芝。草长江南春欲阑,晓莺声在绿阴间。 定应春恨知公子,故作清歌学小蛮。 催尽落花风自暖,唤醒愁眼日长闲。 隔枝时见黄金羽,始信庭柯会解颜。