淮 huái 寇 kòu 及 jí 境 jìng 而 ér 退 tuì 喜 xǐ 甚 shén 成 chéng 诗 shī - - 周 zhōu 紫 zǐ 芝 zhī
近 jìn 喜 xǐ 横 héng 戈 gē 寇 kòu , , 南 nán 来 lái 偃 yǎn 旆 pèi 旌 jīng 。 。
濒 bīn 江 jiāng 犹 yóu 树 shù 栅 zhà , , 带 dài 甲 jiǎ 谩 mán 持 chí 兵 bīng 。 。
夜 yè 柝 tuò 初 chū 寒 hán 枕 zhěn , , 春 chūn 田 tián 已 yǐ 趣 qù 耕 gēng 。 。
使 shǐ 君 jūn 今 jīn 尚 shàng 父 fù , , 应 yīng 便 biàn 是 shì 长 cháng 城 chéng 。 。
淮寇 及境而退喜甚成诗。宋代。周紫芝。近喜横戈寇,南来偃旆旌。 濒江犹树栅,带甲谩持兵。 夜柝初寒枕,春田已趣耕。 使君今尚父,应便是长城。