春 chūn 郊 jiāo 闲 xián 望 wàng - - 寇 kòu 凖 zhun
风 fēng 骚 sāo 高 gāo 处 chù 谢 xiè 知 zhī 音 yīn , , 公 gōng 退 tuì 何 hé 妨 fáng 纵 zòng 野 yě 吟 yín 。 。
弱 ruò 柳 liǔ 不 bù 能 néng 牵 qiān 别 bié 恨 hèn , , 片 piàn 云 yún 应 yīng 念 niàn 识 shí 闲 xián 心 xīn 。 。
沙 shā 平 píng 古 gǔ 岸 àn 春 chūn 潮 cháo 急 jí , , 门 mén 掩 yǎn 残 cán 阳 yáng 暮 mù 草 cǎo 深 shēn 。 。
凝 níng 望 wàng 江 jiāng 皋 gāo 动 dòng 幽 yōu 兴 xìng , , 数 shù 声 shēng 钟 zhōng 磐 pán 出 chū 西 xī 林 lín 。 。
春郊闲望。宋代。寇凖。风骚高处谢知音,公退何妨纵野吟。 弱柳不能牵别恨,片云应念识闲心。 沙平古岸春潮急,门掩残阳暮草深。 凝望江皋动幽兴,数声钟磐出西林。