冬 dōng 日 rì 偶 ǒu 成 chéng - - 寇 kòu 凖 zhun
正 zhèng 是 shì 旅 lǚ 愁 chóu 悲 bēi 远 yuǎn 宦 huàn , , 况 kuàng 逢 féng 边 biān 塞 sài 向 xiàng 残 cán 年 nián 。 。
轮 lún 蹄 tí 影 yǐng 绝 jué 冬 dōng 深 shēn 路 lù , , 鸟 niǎo 雀 què 声 shēng 稀 xī 雪 xuě 后 hòu 天 tiān 。 。
探 tàn 骑 qí 经 jīng 旬 xún 无 wú 使 shǐ 客 kè , , 戍 shù 楼 lóu 终 zhōng 日 rì 有 yǒu 烽 fēng 烟 yān 。 。
病 bìng 来 lái 无 wú 复 fù 拈 niān 樽 zūn 酒 jiǔ , , 独 dú 向 xiàng 虚 xū 窗 chuāng 尽 jǐn 日 rì 眠 mián 。 。
冬日偶成。宋代。寇凖。正是旅愁悲远宦,况逢边塞向残年。 轮蹄影绝冬深路,鸟雀声稀雪后天。 探骑经旬无使客,戍楼终日有烽烟。 病来无复拈樽酒,独向虚窗尽日眠。