登 dēng 山 shān 临 lín 水 shuǐ 吟 yín - - 邵 shào 雍 yōng
山 shān 有 yǒu 乔 qiáo 峰 fēng 水 shuǐ 有 yǒu 涛 tāo , , 未 wèi 能 néng 容 róng 屐 jī 岂 qǐ 容 róng 舠 dāo 。 。
非 fēi 无 wú 仁 rén 智 zhì 斯 sī 为 wéi 乐 lè , , 少 shǎo 有 yǒu 登 dēng 临 lín 不 bù 惮 dàn 劳 láo 。 。
言 yán 味 wèi 止 zhǐ 知 zhī 甘 gān 脍 kuài 炙 zhì , , 语 yǔ 真 zhēn 谁 shuí 是 shì 识 shí 琼 qióng 瑶 yáo 。 。
自 zì 惭 cán 不 bù 尽 jìn 人 rén 才 cái 处 chù , , 长 cháng 恨 hèn 今 jīn 人 rén 论 lùn 太 tài 高 gāo 。 。
登山临水吟。宋代。邵雍。山有乔峰水有涛,未能容屐岂容舠。 非无仁智斯为乐,少有登临不惮劳。 言味止知甘脍炙,语真谁是识琼瑶。 自惭不尽人才处,长恨今人论太高。