秋 qiū 日 rì 登 dēng 石 shí 阁 gé - - 邵 shào 雍 yōng
初 chū 晴 qíng 僧 sēng 阁 gé 一 yī 凭 píng 栏 lán , , 风 fēng 物 wù 凄 qī 凉 liáng 八 bā 月 yuè 间 jiān 。 。
欲 yù 尽 jǐn 上 shàng 层 céng 尝 cháng 脚 jiǎo 力 lì , , 更 gèng 于 yú 高 gāo 处 chù 看 kàn 人 rén 寰 huán 。 。
秋 qiū 深 shēn 天 tiān 气 qì 随 suí 宜 yí 好 hǎo , , 老 lǎo 后 hòu 心 xīn 怀 huái 只 zhǐ 爱 ài 闲 xián 。 。
为 wèi 报 bào 远 yuǎn 山 shān 休 xiū 敛 liǎn 黛 dài , , 这 zhè 般 bān 情 qíng 意 yì 久 jiǔ 阑 lán 珊 shān 。 。
秋日登石阁。宋代。邵雍。初晴僧阁一凭栏,风物凄凉八月间。 欲尽上层尝脚力,更于高处看人寰。 秋深天气随宜好,老后心怀只爱闲。 为报远山休敛黛,这般情意久阑珊。