毛 máo 头 tóu 吟 yín - - 邵 shào 雍 yōng
忧 yōu 国 guó 心 xīn 深 shēn 为 wèi 爱 ài 君 jūn , , 爱 ài 君 jūn 须 xū 更 gèng 重 zhòng 于 yú 身 shēn 。 。
口 kǒu 中 zhōng 讲 jiǎng 得 dé 未 wèi 必 bì 是 shì , , 手 shǒu 里 lǐ 做 zuò 成 chéng 方 fāng 始 shǐ 真 zhēn 。 。
妄 wàng 意 yì 动 dòng 时 shí 难 nán 照 zhào 物 wù , , 俗 sú 情 qíng 私 sī 处 chǔ 莫 mò 知 zhī 人 rén 。 。
厚 hòu 诬 wū 天 tiān 下 xià 凶 xiōng 之 zhī 甚 shén , , 多 duō 少 shǎo 英 yīng 才 cái 在 zài 下 xià 尘 chén 。 。
毛头吟。宋代。邵雍。忧国心深为爱君,爱君须更重于身。 口中讲得未必是,手里做成方始真。 妄意动时难照物,俗情私处莫知人。 厚诬天下凶之甚,多少英才在下尘。