知 zhī 音 yīn 吟 yín - - 邵 shào 雍 yōng
仲 zhòng 尼 ní 始 shǐ 可 kě 言 yán 无 wú 意 yì , , 孟 mèng 子 zǐ 方 fāng 能 néng 不 bù 动 dòng 心 xīn 。 。
莫 mò 向 xiàng 山 shān 中 zhōng 寻 xún 白 bái 玉 yù , , 但 dàn 于 yú 身 shēn 上 shàng 觅 mì 黄 huáng 金 jīn 。 。
山 shān 中 zhōng 白 bái 玉 yù 有 yǒu 时 shí 得 dé , , 身 shēn 上 shàng 黄 huáng 金 jīn 无 wú 处 chǔ 寻 xún 。 。
我 wǒ 辈 bèi 何 hé 人 rén 敢 gǎn 称 chēng 会 huì , , 安 ān 知 zhī 世 shì 上 shàng 无 wú 知 zhī 音 yīn 。 。
知音吟。宋代。邵雍。仲尼始可言无意,孟子方能不动心。 莫向山中寻白玉,但于身上觅黄金。 山中白玉有时得,身上黄金无处寻。 我辈何人敢称会,安知世上无知音。