竹 zhú 杖 zhàng - - 黄 huáng 庚 gēng
一 yī 枝 zhī 苍 cāng 节 jié 瘦 shòu , , 恰 qià 称 chēng 地 dì 行 xíng 仙 xiān 。 。
不 bù 但 dàn 挑 tiāo 诗 shī 卷 juàn , , 尤 yóu 堪 kān 挂 guà 酒 jiǔ 钱 qián 。 。
看 kàn 梅 méi 敲 qiāo 雪 xuě 落 luò , , 引 yǐn 鹤 hè 卓 zhuō 苔 tái 穿 chuān 。 。
莫 mò 近 jìn 葛 gé 陂 bēi 水 shuǐ , , 化 huà 龙 lóng 飞 fēi 上 shàng 天 tiān 。 。
竹杖。宋代。黄庚。一枝苍节瘦,恰称地行仙。 不但挑诗卷,尤堪挂酒钱。 看梅敲雪落,引鹤卓苔穿。 莫近葛陂水,化龙飞上天。