寄 jì 题 tí 李 lǐ 尚 shàng 书 shū 秀 xiù 野 yě 堂 táng 一 yī 首 shǒu - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
江 jiāng 上 shàng 归 guī 来 lái 两 liǎng 鬓 bìn 丝 sī , , 倒 dào 囊 náng 惟 wéi 剩 shèng 草 cǎo 堂 táng 赀 zī 。 。
云 yún 山 shān 有 yǒu 态 tài 争 zhēng 呈 chéng 献 xiàn , , 天 tiān 海 hǎi 无 wú 边 biān 入 rù 指 zhǐ 麾 huī 。 。
怪 guài 石 shí 远 yuǎn 从 cóng 商 shāng 舶 bó 至 zhì , , 名 míng 花 huā 多 duō 自 zì 别 bié 州 zhōu 移 yí 。 。
寄 jì 声 shēng 独 dú 乐 lè 先 xiān 生 shēng 说 shuō , , 世 shì 事 shì 而 ér 今 jīn 尚 shàng 可 kě 为 wèi 。 。
寄题李尚书秀野堂一首。宋代。刘克庄。江上归来两鬓丝,倒囊惟剩草堂赀。 云山有态争呈献,天海无边入指麾。 怪石远从商舶至,名花多自别州移。 寄声独乐先生说,世事而今尚可为。