送 sòng 拄 zhǔ 杖 zhàng 还 hái 僧 sēng - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
头 tóu 白 bái 高 gāo 僧 sēng 行 xíng 脚 jiǎo 懒 lǎn , , 一 yī 枝 zhī 筇 qióng 竹 zhú 久 jiǔ 生 shēng 苔 tái 。 。
不 bù 逢 féng 太 tài 乙 yǐ 然 rán 藜 lí 照 zhào , , 时 shí 借 jiè 山 shān 翁 wēng 荷 hé 蓧 diào 回 huí 。 。
夜 yè 挂 guà 多 duō 寻 xún 萧 xiāo 寺 sì 壁 bì , , 晓 xiǎo 拈 niān 恐 kǒng 化 huà 葛 gé 陂 bēi 雷 léi 。 。
还 hái 师 shī 此 cǐ 物 wù 禅 chán 须 xū 进 jìn , , 曾 céng 入 rù 诗 shī 人 rén 手 shǒu 内 nèi 来 lái 。 。
送拄杖还僧。宋代。刘克庄。头白高僧行脚懒,一枝筇竹久生苔。 不逢太乙然藜照,时借山翁荷蓧回。 夜挂多寻萧寺壁,晓拈恐化葛陂雷。 还师此物禅须进,曾入诗人手内来。