题 tí 董 dǒng 相 xiāng 生 shēng 青 qīng 山 shān 白 bái 云 yún 斋 zhāi - - 李 lǐ 质 zhì
堂 táng 前 qián 叆 ài 叇 dài 护 hù 参 cēn 差 cī , , 世 shì 外 wài 红 hóng 尘 chén 绝 jué 是 shì 非 fēi 。 。
远 yuǎn 树 shù 好 hǎo 烟 yān 长 zhǎng 对 duì 坐 zuò , , 落 luò 花 huā 流 liú 水 shuǐ 暗 àn 通 tōng 池 chí 。 。
岁 suì 寒 hán 桂 guì 岭 lǐng 松 sōng 凋 diāo 后 hòu , , 秋 qiū 晚 wǎn 漓 lí 江 jiāng 石 shí 出 chū 时 shí 。 。
岂 qǐ 为 wèi 康 kāng 山 shān 成 chéng 野 yě 癖 pǐ , , 故 gù 留 liú 青 qīng 白 bái 豁 huō 襟 jīn 期 qī 。 。
题董相生青山白云斋。元代。李质。堂前叆叇护参差,世外红尘绝是非。 远树好烟长对坐,落花流水暗通池。 岁寒桂岭松凋后,秋晚漓江石出时。 岂为康山成野癖,故留青白豁襟期。