秋 qiū 霁 jì 二 èr 首 shǒu - - 宋 sòng 祁 qí
气 qì 爽 shuǎng 无 wú 馀 yú 暑 shǔ , , 天 tiān 高 gāo 不 bú 住 zhù 阴 yīn 。 。
霞 xiá 残 cán 仍 réng 是 shì 绮 qǐ , , 风 fēng 冷 lěng 即 jí 名 míng 金 jīn 。 。
烟 yān 沼 zhǎo 双 shuāng 鱼 yú 乐 lè , , 霜 shuāng 郊 jiāo 一 yī 鹗 è 心 xīn 。 。
此 cǐ 时 shí 灵 líng 运 yùn 唱 chàng , , 无 wú 复 fù 答 dá 愁 chóu 霖 lín 。 。
秋霁二首。宋代。宋祁。气爽无馀暑,天高不住阴。 霞残仍是绮,风冷即名金。 烟沼双鱼乐,霜郊一鹗心。 此时灵运唱,无复答愁霖。