题 tí 翠 cuì 樾 yuè 亭 tíng - - 宋 sòng 祁 qí
茂 mào 树 shù 交 jiāo 轩 xuān 地 dì 不 bù 尘 chén , , 江 jiāng 光 guāng 野 yě 气 qì 望 wàng 中 zhōng 新 xīn 。 。
客 kè 来 lái 鱼 yú 鸟 niǎo 皆 jiē 知 zhī 乐 lè , , 梦 mèng 罢 bà 池 chí 塘 táng 并 bìng 得 dé 春 chūn 。 。
烟 yān 竹 zhú 有 yǒu 痕 hén 时 shí 拂 fú 户 hù , , 风 fēng 花 huā 无 wú 意 yì 自 zì 飘 piāo 人 rén 。 。
当 dāng 年 nián 幕 mù 客 kè 今 jīn 追 zhuī 恨 hèn , , 不 bù 共 gòng 山 shān 公 gōng 岸 àn 醉 zuì 巾 jīn 。 。
题翠樾亭。宋代。宋祁。茂树交轩地不尘,江光野气望中新。 客来鱼鸟皆知乐,梦罢池塘并得春。 烟竹有痕时拂户,风花无意自飘人。 当年幕客今追恨,不共山公岸醉巾。