清 qīng 心 xīn 楼 lóu 晚 wǎn 眺 tiào - - 周 zhōu 密 mì
霜 shuāng 空 kōng 澄 chéng 晚 wǎn 景 jǐng , , 高 gāo 处 chù 眼 yǎn 增 zēng 明 míng 。 。
幽 yōu 草 cǎo 生 shēng 官 guān 舍 shě , , 秋 qiū 霖 lín 坏 huài 古 gǔ 城 chéng 。 。
远 yuǎn 山 shān 围 wéi 野 yě 阔 kuò , , 飞 fēi 鸟 niǎo 与 yǔ 云 yún 平 píng 。 。
拟 nǐ 作 zuò 登 dēng 楼 lóu 赋 fù , , 依 yī 然 rán 故 gù 国 guó 情 qíng 。 。
清心楼晚眺。宋代。周密。霜空澄晚景,高处眼增明。 幽草生官舍,秋霖坏古城。 远山围野阔,飞鸟与云平。 拟作登楼赋,依然故国情。