扫 sǎo 松 sōng 山 shān 中 zhōng 怆 chuàng 然 rán 霜 shuāng 露 lù 之 zhī 感 gǎn - - 周 zhōu 密 mì
风 fēng 露 lù 感 gǎn 我 wǒ 心 xīn , , 使 shǐ 我 wǒ 秋 qiū 衣 yī 单 dān 。 。
郎 láng 忙 máng 索 suǒ 衾 qīn 裯 chóu , , 惊 jīng 叹 tàn 岁 suì 月 yuè 残 cán 。 。
忍 rěn 哉 zāi 使 shǐ 吾 wú 亲 qīn , , 重 zhòng 壤 rǎng 侵 qīn 肌 jī 寒 hán 。 。
松 sōng 风 fēng 日 rì 萧 xiāo 瑟 sè , , 幽 yōu 涧 jiàn 鸣 míng 悲 bēi 酸 suān 。 。
愯 sǒng 然 rán 起 qǐ 中 zhōng 宵 xiāo , , 泪 lèi 血 xuè 流 liú 阑 lán 干 gān 。 。
扫松山中怆然霜露之感。宋代。周密。风露感我心,使我秋衣单。 郎忙索衾裯,惊叹岁月残。 忍哉使吾亲,重壤侵肌寒。 松风日萧瑟,幽涧鸣悲酸。 愯然起中宵,泪血流阑干。