登 dēng 梦 mèng 野 yě 亭 tíng - - 张 zhāng 耒 lěi
危 wēi 亭 tíng 瞰 kàn 云 yún 梦 mèng , , 眼 yǎn 界 jiè 浩 hào 无 wú 边 biān 。 。
秋 qiū 见 jiàn 长 cháng 江 jiāng 路 lù , , 晴 qíng 宽 kuān 七 qī 泽 zé 天 tiān 。 。
永 yǒng 怀 huái 哀 āi 郢 yǐng 赋 fù , , 谁 shuí 吊 diào 独 dú 醒 xǐng 贤 xián 。 。
俯 fǔ 仰 yǎng 悲 bēi 千 qiān 古 gǔ , , 披 pī 襟 jīn 尚 shàng 飒 sà 然 rán 。 。
登梦野亭。宋代。张耒。危亭瞰云梦,眼界浩无边。 秋见长江路,晴宽七泽天。 永怀哀郢赋,谁吊独醒贤。 俯仰悲千古,披襟尚飒然。