不 bù 出 chū 偶 ǒu 成 chéng 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 耒 lěi
老 lǎo 人 rén 杖 zhàng 履 lǚ 一 yī 茅 máo 亭 tíng , , 花 huā 谢 xiè 西 xī 园 yuán 不 bù 复 fù 扃 jiōng 。 。
翠 cuì 被 bèi 一 yī 方 fāng 都 dōu 盖 gài 覆 fù , , 红 hóng 妆 zhuāng 数 shù 子 zi 尚 shàng 娉 pīng 婷 tíng 。 。
可 kě 怜 lián 莺 yīng 蝶 dié 狂 kuáng 都 dōu 歇 xiē , , 颇 pō 觉 jué 风 fēng 云 yún 意 yì 有 yǒu 营 yíng 。 。
闻 wén 说 shuō 陂 bēi 田 tián 雨 yǔ 三 sān 尺 chǐ , , 远 yuǎn 城 chéng 酾 shāi 水 shuǐ 种 zhǒng 春 chūn 粳 jīng 。 。
不出偶成二首。宋代。张耒。老人杖履一茅亭,花谢西园不复扃。 翠被一方都盖覆,红妆数子尚娉婷。 可怜莺蝶狂都歇,颇觉风云意有营。 闻说陂田雨三尺,远城酾水种春粳。