春 chūn 日 rì 遣 qiǎn 兴 xìng 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 耒 lěi
流 liú 光 guāng 向 xiàng 老 lǎo 惜 xī 芳 fāng 菲 fēi , , 搔 sāo 首 shǒu 悲 bēi 歌 gē 心 xīn 事 shì 违 wéi 。 。
绿 lǜ 野 yě 染 rǎn 成 chéng 延 yán 昼 zhòu 永 yǒng , , 辞 cí 红 hóng 吹 chuī 尽 jǐn 放 fàng 春 chūn 归 guī 。 。
荆 jīng 榛 zhēn 废 fèi 苑 yuàn 人 rén 闲 xián 牧 mù , , 风 fēng 雨 yǔ 空 kōng 城 chéng 乌 wū 夜 yè 飞 fēi 。 。
断 duàn 送 sòng 一 yī 番 fān 桃 táo 李 lǐ 尽 jǐn , , 可 kě 怜 lián 桑 sāng 柘 zhè 有 yǒu 光 guāng 辉 huī 。 。
春日遣兴二首。宋代。张耒。流光向老惜芳菲,搔首悲歌心事违。 绿野染成延昼永,辞红吹尽放春归。 荆榛废苑人闲牧,风雨空城乌夜飞。 断送一番桃李尽,可怜桑柘有光辉。