春 chūn 阴 yīn 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 耒 lěi
溪 xī 树 shù 昏 hūn 昏 hūn 锁 suǒ 暮 mù 云 yún , , 晚 wǎn 山 shān 愁 chóu 黛 dài 对 duì 含 hán 颦 pín 。 。
不 bù 甘 gān 小 xiǎo 雪 xuě 犹 yóu 妨 fáng 暖 nuǎn , , 长 cháng 恨 hèn 闲 xián 阴 yīn 每 měi 占 zhàn 春 chūn 。 。
宝 bǎo 带 dài 金 jīn 貂 diāo 侯 hóu 第 dì 客 kè , , 钿 diàn 车 chē 珂 kē 马 mǎ 帝 dì 京 jīng 尘 chén 。 。
王 wáng 城 chéng 自 zì 古 gǔ 繁 fán 华 huá 地 dì , , 回 huí 首 shǒu 高 gāo 歌 gē 怅 chàng 望 wàng 频 pín 。 。
春阴二首。宋代。张耒。溪树昏昏锁暮云,晚山愁黛对含颦。 不甘小雪犹妨暖,长恨闲阴每占春。 宝带金貂侯第客,钿车珂马帝京尘。 王城自古繁华地,回首高歌怅望频。