女 nǚ 几 jǐ 祠 cí 下 xià - - 张 zhāng 耒 lěi
山 shān 边 biān 白 bái 云 yún 闲 xián 不 bù 扫 sǎo , , 庙 miào 前 qián 土 tǔ 马 mǎ 荒 huāng 春 chūn 草 cǎo 。 。
山 shān 下 xià 松 sōng 花 huā 龙 lóng 甲 jiǎ 光 guāng , , 东 dōng 风 fēng 古 gǔ 柏 bǎi 吹 chuī 暖 nuǎn 香 xiāng 。 。
朝 zhāo 霞 xiá 为 wèi 裳 shang 水 shuǐ 为 wèi 佩 pèi , , 守 shǒu 庙 miào 千 qiān 年 nián 老 lǎo 龙 lóng 在 zài 。 。
清 qīng 风 fēng 扫 sǎo 堂 táng 神 shén 暮 mù 还 hái , , 山 shān 头 tóu 月 yuè 出 chū 溪 xī 潺 chán 潺 chán 。 。
女几祠下。宋代。张耒。山边白云闲不扫,庙前土马荒春草。 山下松花龙甲光,东风古柏吹暖香。 朝霞为裳水为佩,守庙千年老龙在。 清风扫堂神暮还,山头月出溪潺潺。