祷 dǎo 雨 yǔ 阳 yáng 山 shān - - 曹 cáo 彦 yàn 约 yuē
暮 mù 投 tóu 突 tū 兀 wù 净 jìng 为 wèi 坊 fāng , , 早 zǎo 踏 tà 崎 qí 岖 qū 翠 cuì 作 zuò 冈 gāng 。 。
露 lù 气 qì 失 shī 凉 liáng 风 fēng 带 dài 暑 shǔ , , 岚 lán 阴 yīn 欺 qī 晓 xiǎo 日 rì 韬 tāo 光 guāng 。 。
不 bù 忧 yōu 时 shí 事 shì 禽 qín 空 kōng 语 yǔ , , 可 kě 怪 guài 凶 xiōng 年 nián 草 cǎo 更 gèng 芳 fāng 。 。
欲 yù 问 wèn 行 xíng 人 rén 祈 qí 祷 dǎo 意 yì , , 日 rì 来 lái 钲 zhēng 鼓 gǔ 渐 jiàn 凄 qī 凉 liáng 。 。
祷雨阳山。宋代。曹彦约。暮投突兀净为坊,早踏崎岖翠作冈。 露气失凉风带暑,岚阴欺晓日韬光。 不忧时事禽空语,可怪凶年草更芳。 欲问行人祈祷意,日来钲鼓渐凄凉。