次 cì 韵 yùn 黄 huáng 一 yī 之 zhī - - 曹 cáo 彦 yàn 约 yuē
芜 wú 尽 jǐn 田 tián 园 yuán 学 xué 亦 yì 荒 huāng , , 衰 shuāi 年 nián 无 wú 复 fù 梦 mèng 张 zhāng 阳 yáng 。 。
起 qǐ 予 yǔ 节 jié 里 lǐ 心 xīn 期 qī 合 hé , , 及 jí 此 cǐ 年 nián 时 shí 脚 jiǎo 力 lì 强 qiáng 。 。
万 wàn 古 gǔ 推 tuī 迁 qiān 陵 líng 谷 gǔ 变 biàn , , 几 jǐ 人 rén 登 dēng 览 lǎn 姓 xìng 名 míng 香 xiāng 。 。
欲 yù 追 zhuī 奔 bēn 逸 yì 惭 cán 驽 nú 蹇 jiǎn , , 始 shǐ 信 xìn 人 rén 间 jiān 有 yǒu 乘 chéng 黄 huáng 。 。
次韵黄一之。宋代。曹彦约。芜尽田园学亦荒,衰年无复梦张阳。 起予节里心期合,及此年时脚力强。 万古推迁陵谷变,几人登览姓名香。 欲追奔逸惭驽蹇,始信人间有乘黄。