龙 lóng 泉 quán 山 shān 中 zhōng - - 释 shì 善 shàn 珍 zhēn
自 zì 垦 kěn 屋 wū 头 tóu 三 sān 四 sì 畦 qí , , 得 dé 闲 xián 时 shí 复 fù 事 shì 锄 chú 犁 lí 。 。
花 huā 粘 zhān 蛛 zhū 网 wǎng 碍 ài 蜂 fēng 度 dù , , 树 shù 带 dài 鹰 yīng 巢 cháo 无 wú 雀 què 栖 qī 。 。
啸 xiào 罢 bà 半 bàn 山 shān 闻 wén 逸 yì 响 xiǎng , , 诗 shī 成 chéng 绝 jué 壁 bì 见 jiàn 新 xīn 题 tí 。 。
老 lǎo 来 lái 定 dìng 力 lì 人 rén 难 nán 转 zhuǎn , , 菜 cài 叶 yè 放 fàng 教 jiào 流 liú 出 chū 溪 xī 。 。
龙泉山中。宋代。释善珍。自垦屋头三四畦,得闲时复事锄犁。 花粘蛛网碍蜂度,树带鹰巢无雀栖。 啸罢半山闻逸响,诗成绝壁见新题。 老来定力人难转,菜叶放教流出溪。