泊 pō 真 zhēn 州 zhōu 闸 zhá 外 wài 诗 shī - - 赵 zhào 鼎 dǐng
南 nán 来 lái 系 xì 缆 lǎn 楚 chǔ 江 jiāng 皋 gāo , , 孤 gū 客 kè 羁 jī 心 xīn 正 zhèng 郁 yù 陶 táo 。 。
海 hǎi 气 qì 连 lián 空 kōng 山 shān 色 sè 暗 àn , , 秋 qiū 阴 yīn 覆 fù 地 dì 水 shuǐ 风 fēng 高 gāo 。 。
屋 wū 头 tóu 冰 bīng 雹 báo 敲 qiāo 寒 hán 雨 yǔ , , 枕 zhěn 底 dǐ 春 chūn 雷 léi 簸 bǒ 怒 nù 涛 tāo 。 。
一 yì 点 diǎn 青 qīng 灯 dēng 双 shuāng 白 bái 鬓 bìn , , 可 kě 无 wú 樽 zūn 酒 jiǔ 伴 bàn 离 lí 骚 sāo 。 。
泊真州闸外诗。宋代。赵鼎。南来系缆楚江皋,孤客羁心正郁陶。 海气连空山色暗,秋阴覆地水风高。 屋头冰雹敲寒雨,枕底春雷簸怒涛。 一点青灯双白鬓,可无樽酒伴离骚。