呈 chéng 彦 yàn 平 píng - - 仲 zhòng 并 bìng
诗 shī 人 rén 老 lǎo 去 qù 倍 bèi 伤 shāng 秋 qiū , , 我 wǒ 亦 yì 秋 qiū 来 lái 尚 shàng 黑 hēi 头 tóu 。 。
世 shì 事 shì 可 kě 怜 lián 催 cuī 晚 wǎn 景 jǐng , , 皇 huáng 天 tiān 未 wèi 许 xǔ 减 jiǎn 羁 jī 愁 chóu 。 。
不 bù 堪 kān 败 bài 菊 jú 愁 chóu 彭 péng 泽 zé , , 又 yòu 见 jiàn 寒 hán 云 yún 饯 jiàn 蓐 rù 收 shōu 。 。
旋 xuán 解 jiě 鹴 shuāng 裘 qiú 沽 gū 一 yī 醉 zuì , , 纷 fēn 纷 fēn 谈 tán 话 huà 任 rèn 封 fēng 侯 hóu 。 。
呈彦平。宋代。仲并。诗人老去倍伤秋,我亦秋来尚黑头。 世事可怜催晚景,皇天未许减羁愁。 不堪败菊愁彭泽,又见寒云饯蓐收。 旋解鹴裘沽一醉,纷纷谈话任封侯。