次 cì 韵 yùn 答 dá 友 yǒu 人 rén 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 仲 zhòng 并 bìng
久 jiǔ 矣 yǐ 忘 wàng 情 qíng 岂 qǐ 用 yòng 闲 xián , , 已 yǐ 看 kàn 要 yào 起 qǐ 示 shì 无 wú 还 hái 。 。
自 zì 怀 huái 白 bái 发 fà 苍 cāng 颜 yán 客 kè , , 不 bù 堕 duò 黄 huáng 花 huā 翠 cuì 竹 zhú 间 jiān 。 。
顾 gù 我 wǒ 分 fēn 为 wéi 方 fāng 外 wài 友 yǒu , , 如 rú 公 gōng 合 hé 上 shàng 道 dào 家 jiā 山 shān 。 。
暇 xiá 时 shí 及 jí 此 cǐ 频 pín 相 xiāng 过 guò , , 城 chéng 北 běi 城 chéng 南 nán 浔 xún 几 jǐ 湾 wān 。 。
次韵答友人四首 其二。宋代。仲并。久矣忘情岂用闲,已看要起示无还。 自怀白发苍颜客,不堕黄花翠竹间。 顾我分为方外友,如公合上道家山。 暇时及此频相过,城北城南浔几湾。