题 tí 唐 táng 兴 xìng 寺 sì 湘 xiāng 江 jiāng 亭 tíng - - 张 zhāng 栻 shì
寺 sì 废 fèi 苍 cāng 崖 yá 耸 sǒng , , 江 jiāng 回 huí 远 yuǎn 岸 àn 明 míng 。 。
风 fēng 霜 shuāng 摧 cuī 翰 hàn 墨 mò , , 岁 suì 月 yuè 老 lǎo 丝 sī 缗 mín 。 。
兀 wù 坐 zuò 知 zhī 茶 chá 味 wèi , , 闲 xián 行 xíng 忘 wàng 去 qù 程 chéng 。 。
长 zhǎng 哦 ó 伊 yī 水 shuǐ 句 jù , , 回 huí 首 shǒu 若 ruò 为 wéi 情 qíng 。 。
题唐兴寺湘江亭。宋代。张栻。寺废苍崖耸,江回远岸明。 风霜摧翰墨,岁月老丝缗。 兀坐知茶味,闲行忘去程。 长哦伊水句,回首若为情。