中 zhōng 春 chūn 过 guò 阳 yáng 亭 tíng - - 张 zhāng 栻 shì
亭 tíng 古 gǔ 危 wēi 临 lín 岸 àn , , 林 lín 幽 yōu 巧 qiǎo 近 jìn 城 chéng 。 。
烟 yān 容 róng 随 suí 雨 yǔ 住 zhù , , 花 huā 片 piàn 著 zhe 溪 xī 清 qīng 。 。
春 chūn 事 shì 已 yǐ 如 rú 许 xǔ , , 客 kè 怀 huái 谁 shuí 与 yǔ 倾 qīng 。 。
亭 tíng 前 qián 两 liǎng 好 hǎo 树 shù , , 满 mǎn 意 yì 欲 yù 敷 fū 荣 róng 。 。
中春过阳亭。宋代。张栻。亭古危临岸,林幽巧近城。 烟容随雨住,花片著溪清。 春事已如许,客怀谁与倾。 亭前两好树,满意欲敷荣。