读 dú 李 lǐ 邕 yōng 碑 bēi - - 张 zhāng 栻 shì
荒 huāng 榛 zhēn 日 rì 莫 mò 倚 yǐ 筇 qióng 时 shí , , 叹 tàn 息 xī 危 wēi 亭 tíng 北 běi 海 hǎi 碑 bēi 。 。
后 hòu 辈 bèi 但 dàn 知 zhī 尊 zūn 字 zì 画 huà , , 当 dāng 年 nián 不 bù 得 dé 戍 shù 边 biān 垂 chuí 。 。
岂 qǐ 关 guān 贝 bèi 锦 jǐn 能 néng 成 chéng 祸 huò , , 只 zhǐ 恐 kǒng 干 gàn 将 jiàng 不 bù 自 zì 奇 qí 。 。
杜 dù 老 lǎo 惜 xī 才 cái 千 qiān 古 gǔ 意 yì , , 如 rú 今 jīn 谁 shuí 咏 yǒng 六 liù 公 gōng 辞 cí 。 。
读李邕碑。宋代。张栻。荒榛日莫倚筇时,叹息危亭北海碑。 后辈但知尊字画,当年不得戍边垂。 岂关贝锦能成祸,只恐干将不自奇。 杜老惜才千古意,如今谁咏六公辞。