益 yì 阳 yáng 南 nán 境 jìng 松 sōng 杉 shān 夹 jiā 道 dào 郁 yù 然 rán 父 fù 老 lǎo 相 xiāng 传 chuán 忠 zhōng 定 dìng 张 zhāng 公 gōng 为 wèi 邑 yì 时 shí 所 suǒ 植 zhí 也 yě 其 qí 间 jiān 亦 yì 有 yǒu 既 jì 剪 jiǎn 而 ér 复 fù 生 shēng 者 zhě 作 zuò 诗 shī 属 shǔ 来 lái 者 zhě 护 hù 持 chí 之 zhī - - 张 zhāng 栻 shì
夹 jiā 道 dào 松 sōng 杉 shān 半 bàn 老 lǎo 苍 cāng , , 前 qián 贤 xián 馀 yú 泽 zé 未 wèi 应 yīng 忘 wàng 。 。
君 jūn 看 kàn 直 zhí 干 gān 连 lián 云 yún 起 qǐ , , 岂 qǐ 但 dàn 当 dāng 年 nián 蔽 bì 芾 fèi 棠 táng 。 。
益阳南境松杉夹道郁然父老相传忠定张公为邑时所植也其间亦有既剪而复生者作诗属来者护持之。宋代。张栻。夹道松杉半老苍,前贤馀泽未应忘。 君看直干连云起,岂但当年蔽芾棠。